Chủ
nhật ngày 1tháng 6 năm 2014, tại hội trường
trường Trung học Yerba Buna. Hội ái Hữu CSQG, Hội Ái Hữu Học Viện CSQG và Quỹ
Tương Tế CSQG Bắc Cali đẽ tổ chức long trong ngày Truyền Thống CSQG.
Tham
dự ngày Truyền Thống phần lớn là các chiến hữu CSQG , gia dinh và các than hữu.
Ngoài ra còn có các Hội Đoàn, đoàn thể quốc gia trong vùng Bắc Cali.
Phía
các chiến hữu CSQG nhận thấy có cựu Thiếu Tướng Nguyễn Khắc Bình cựu Tư Lệnh
CSQG Việt Nam Cộng Hoà, Tiến Sĩ Trần An Bài, cựu Thẩm Phán kiêm giảng sư Học Viện
CSQG, Luật sư Nguyễn Duy Tiếp cố vấn luật pháp Hội. và các chiến hữu Cảnh Sát
bên Tổng Hội như các ông Phan Quang Nghiệp, Phạm tấn Ngọc, Đỗ Kiến Mười…..
Mở
đầu chương trình nghi thức chào cờ và hát quốc ca Hoa Kỳ và VNCH, do sư điều
khiển của chiến hữu Nguyễn Ngọc Thuỵ. Tiếp theo phần giới thiệu quan khách do
chiến hữu Thái văn Hoà đảm trách. Sau phần giới thiệu quan khách. Chiến hữu
Thái văn Hoà giới thiệu thành phần MC chính của buổi lễ, đó là các chiến hữu:
Thái văn Hoà, Nguyễn Ngọc Thuỵ và Duy Văn
Lễ
niệm hương trước bàn thời tổ quốc được diễn ra với Thiếu Tướng Nguyễn Khắc
Bình, cùng 3 vị chủ tịch của 3 tổ chức CSQG địa phương là các ông Nguyễn Ngọc
Thuỵ, Lê văn Thuỵ và Nguyễn Tấn Lực.Sau nghi thức niệm hương và được sự giới
thiệu của chiến hữu Thái văn Hoà , chiến hữu Lê văn Thuỵ đương kiêm Hội trưởng đã đọc lời chào mừng đồng thời cũng tuyên bố hết
nhiệm kỳ làm Hội trưởng.
Một
ban bầu cử được hình thành với chủ toạ đoàn tiến sĩ Trần an bài, Luật sư Nguyễn
Duy Tiếp, chiến hữu Trần Bửu Giao....điều khiển chương trình bầu chủ tịch Hội
Ái Hữu CSQG bắc Cali mới. Hai chiến hữu được đền cử là chiến hữu Thái văn Hoà
và Lê Văn Thuỵ. Kết quả chiến hữu Lê văn Thuỵ đã tái đắc cử chủ tịch Hội với
nhiệm kỳ là 3 năm thay vì hai năm nhưn trước đây.chiến hữu Lê văn Thuỵ đã hứa sẽ
làm tròn nhiệm vụ trong giai đoạn tới.
Trước
đó trong phần phát biểu, Ngày truyền thống , cựu Tướng Nguyễn Khắc Bình đã nói
nên tính truyền thống và sức mạnh cũng như khả năng của ngành CSQG thời gian
chiến tranh Quốc – Cộng . Lục lượng CSQG đã làm cho địch quân , nhất là các cán
binh cộng sản nằm vùng điêu đứng, và đã giữ được an bình cho dân chúng trong
vòng 20 năm trong hai thể chế Đệ nhất và Đệ nhị Cộng Hoà. Và sau khi miền nam bị
bức tử nhiều chiến sĩ CSQG đã liều thân tuẩn tiết hoặc hy sinh tập thể giữ khí
tiết của người CSQG /VNCH thà chết không để rơi vào tay giặc.trong số đó có Chuẩn
Tướng Trần Văn Hai, Trung Tá Nguyễn văn Long, Chuẩn Tướng Bùi văn Nhu, …..
Trong
phần tường trình thành tích của Quỹ Tương Tế CSQG, chiến hữu Nguyễn Ngọc Thuỵ
Chủ tịch Ban Điều Hành đã tường trình rõ rang những chi tiết lien quan của Qu4y
Tương Tế đến các chiến hữu là hội viên.
Phần
quan trong trong buổi lễ là bài nói chuyện của Tiến sĩ Trần An Bài về đề tài :
Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia còn chống cộng đến bao giờ nữa?
Theo
Tiến sĩ Trần An Bài: “Chúng
ta phải chống Cộng cho tới khi nào Cộng Sản chết!” (xin đính kèm bài nói
chuyện)
Kính thưa Đại Diện Các Hội Đoàn,
Kính thưa quý Niên
Trưởng và Quý Vị thuộc Lực Lượng Cảnh Sát Quốc Gia (CSQG)/VNCH,
Hôm nay, ngày 1-6-2014,
tất cả chúng ta hiện diện nơi đây theo lời mời của Ban Tổ Chức thuộc Lực Lượng
CSQG/Bắc Cali để chào mừng Ngày Truyền Thống CSQG. Ngày Truyền Thống là ngày
gì? Đó là ngày Tổ Quốc tri ân những hy sinh của Lực Lượng CSQG và quan trọng
hơn, đó là ngày Lực Lượng này kiểm điểm công tác để rút ưu khuyết điểm trong
việc phục vụ đất nước và đồng bào. Từ sau biến cố 30-4-1975, Ngày Truyền Thống
cũng vẫn được liên tục tổ chức tại hải ngoại, nhưng mang một ý nghĩa khác. Đó
là Lực Lượng CSQG cùng với các Hội Đoàn, Đoàn Thể QG khác quyết tâm xây dựng
một Cộng Đồng Người Việt hải ngoại vững mạnh để giải thể chế độ Cộng Sản Việt
Nam (CSVN). Đặc biệt năm nay, trong không khí ảm đạm Quê Hương VN đang bị Tàu
Cộng xâm chiếm, Ngày Truyền Thống đã không có tiệc tùng, rượu bánh, có ý để mọi
người chúng ta cùng chia sẻ những xót xa với đồng bào bên quê nhà đang đội mưa,
đội nắng đi biểu tình chống Trung Cộng cướp nước, nhưng lại bị CSVN thẳng tay
đàn áp. Và đó cũng là lý do hôm nay, tôi được đứng đây nói đôi lời tâm sự với
Quý Vị.
Tôi biết rằng Lực Lượng
CSQG rất đau buồn khi Ngày Truyền Thống không được tổ chức tại Bộ Tư Lệnh CSQG
đường Trần Hưng Đạo, Saigon hay tại Học Viện CSQG Thủ Đức, mà lại tổ chức tại
San Jose, Hoa Kỳ. Đó là vì chúng ta không chấp nhận chế độ Cộng Sản, nên chúng
ta phải bỏ nước đi tỵ nạn chính trị. Mặc dầu thế giới đã khai tử Cộng Sản rồi,
nhưng thật bất hạnh, quái thai này vẫn còn đang sống sót tại 4 quốc gia, trong
đó, có Việt Nam. Đến nỗi, Đức TGM Ngô Quang Kiệt đã nói thẳng vào mặt những
đảng viên CSVN trong cuộc họp với Ủy Ban Nhân Dân Thủ Đô Hà Nội rằng Ngài rất
xấu hổ mỗi khi cầm quyển sổ thông hành mang tên “Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt
Nam”.
Chúng ta - những người
Quốc Gia - bắt đầu chống Cộng từ ngày Hồ Chí Minh nhận chỉ thị của Cộng Sản
quốc tế đem chủ thuyết Cộng Sản về áp đặt trên đất nước VN từ năm 1930. Trong
suốt chiều dài lịch sử 84 năm chống Cộng, bao nhiêu chiến sĩ đã lần lượt ra đi,
và rồi cũng sẽ đến lượt chúng ta nữa. Trong khi đó, Đảng CSVN vẫn ngang nhiên
khống chế Quê Hương VN yêu dấu. Cho nên, tôi mới tự hỏi: “Cộng Đồng Người Việt QG còn phải tiếp tục
chống Cộng tới bao giờ nữa?”
A. CHỐNG CỘNG ĐẾN BAO GIỜ?
Kính thưa Quý Vị,
Nhân Ngày Truyền Thống
CSQG năm nay, chúng ta hãy bình tâm ít phút để hỏi mình và hỏi nhau:
- Có phải từ năm 1930
cho tới năm 1975, mọi người chúng ta đã cầm súng quyết liệt chống Việt Cộng.
Thưa, phải không Quý Vị?
- Có phải từ năm 1975
đến giờ, chúng ta vẫn còn đang tiếp tục chống Cộng tại hải ngoại. Thưa, phải
không Quý Vị?
Vâng, đúng thế, chúng ta
đã chống Cộng và chúng ta vẫn còn đang chống Cộng. Chống mãnh liệt. Nhưng một
câu hỏi kế tiếp mà chúng ta không dễ dàng tìm ra câu trả lời. Đó là: “Chúng ta sẽ còn phải tiếp tục chống Cộng cho
tới bao giờ nữa?”
Trước khi tìm ra câu trả
lời, chúng ta cần nhớ rằng chống Cộng là một nhiệm vụ lịch sử của mỗi người
Việt Quốc Gia. Khi nói đến lịch sử là phải nói đến thời gian, mà lịch sử của
một dân tộc kéo dài từ thế hệ này qua thế hệ khác, chứ không phải ngắn gọn vào
đời sống của một cá nhân. Cha ông chúng ta đã phải trường kỳ chiến đấu, phải
chống giặc ngoại xâm cả trăm năm, cả ngàn năm. Còn việc chống Cộng của thế hệ chúng
ta mới chỉ có 84 năm. Tôi thiết nghĩ chưa phải là một thời gian quá dài.
Từ đó, tôi tìm ra câu
trả lời cho vấn nạn: “Người Quốc Gia sẽ còn chống Cộng tới bao giờ?” Câu trả
lời ngắn gọn, dứt khoát là: “Chúng
ta phải chống Cộng cho tới khi nào Cộng Sản chết!” Sẽ có người hỏi: Nếu chúng ta chết mà Đảng CSVN chưa chết thì sao?
Thưa, không sao cả. Thế hệ này qua đi mà CSVN chưa chết thì thế hệ sau sẽ tiếp
tục chống, chống cho tới khi nào CSVN chết mới thôi.
Có nhiều lý do dẫn tới
cái chết của Đảng CSVN: Nó chết vì người quốc gia khai tử nó. Cũng có thể nó
chết vì các đảng viên đấm đá nhau. Nó cũng có thể chết vì quan thày Trung Cộng
khai tử nó.
Lý thuyết là như vậy,
nhưng thực tế, tôi có lý do để tin rằng: CSVN sắp chết rồi. Theo quy luật của
Trời Đất, trước khi một người, một sinh vật hay một đảng chính trị chết thì
phải có thời gian hấp hối. Bằng chứng mới nhất báo hiệu tình trạng hấp hối của
Đảng CSVN xảy ra đúng vào ngày 1-5-2014, Trung Cộng đem dàn khoan Hải Dương 981
vào hải phận VN, không phải để khoan dầu, vì ở đó không có dầu, mà là để đào mồ
chôn Đảng CSVN tại đó.
Tại sao tôi dám nói như
thế? Vì nhờ cái dàn khoan này mà bộ mặt bán nước của Hồ Chí Minh, của Phạm Văn
Đồng, của Đảng CSVN đã rõ như ban ngày. Chính cái Đảng CS này thú nhận đã bán
đất, bán biển để đổi vũ khí của Trung Cộng để giết hại đồng bào và bức tử chính
thể VNCH.
Và ở đâu cũng vậy, những
quân bán nước thì trước sau gì cũng bị nhân dân vùng lên xử tội thôi.
“Điều chúng tôi muốn gửi tới đồng bào yêu nước ở quốc nội là muốn chống
Trung Cộng, trước tiên phải dẹp bỏ chướng ngại vật, tay sai của Tàu Cộng là
Đảng CSVN. Chúng chỉ có cái tên khoe mẽ: Hùng-Dũng-Sang-Trọng, nhưng thực chất
là Hèn-Dốt-Sai-Trật.” (Tiến sĩ TRẦN AN BÀI)
B. VẤN ĐỀ THỜI SỰ: CHỐNG VIỆT CỘNG và TÀU
CỘNG
Trong những ngày qua,
nhiều ý kiến, nhiều giải pháp, nhiều lời kêu gọi từ quốc nội đến hải ngoại đã
đưa ra, nhằm chỉ đường cho Đảng CSVN chống Trung Cộng. Nhưng giải pháp nào thì
cũng đưa tới cái chết của CSVN. Tôi xin bàn về một số giải pháp được nhiều
người đề cập tới:
1. Giải pháp quân sự: Giặc vào nhà, đàn
bà cũng phải đánh. Dân chúng đã nổi lên biểu tình chống Trung Cộng, nhưng Đảng
đã cản ngăn và còn đánh đập đồng bào, có ý dành độc quyền chống Tàu Cộng. Nhưng
kính thưa Quý Vị, làm sao 4 triệu đảng viên CSVN có thể đánh lại được Trung
Cộng? Đó là việc không tưởng. Ngược lại, rất có thể Trung Cộng sẽ đánh VN để
dạy cho bài học thứ hai, bổ túc bài học thứ nhất đã xảy ra vào năm 1979. Có tin
nói rằng trong suốt 39 năm qua, các tướng lãnh trong quân đội CSVN đã bị Trung
Cộng nuôi cho béo mập cả rồi. Toàn thể cơ quan tình báo của VN đã bị Tàu khống
chế. Vì thế, VN không còn sức để chống trả Trung Cộng bằng quân sự.
2. Cầu cứu Liên Minh Á Châu: Giải pháp này cũng
thất bại, vì một số nước Á Châu đã thuần phục Trung Cộng rồi, như Lào và
Campuchia. Một số nước không muốn dính vào cuộc chiến Trung-Việt, như Thái,
Singapore, Mã Lai, Indonesia. Có một nước Á châu bị Trung Cộng xử ép y như VN,
đó là Phi luật Tân, nhưng họ lo thân họ chưa xong, lấy gì để giúp VN. Cho nên,
VN hoàn toàn cô đơn khi cầu cứu các nước láng giềng giúp để chống Trung Cộng.
3. Cầu cứu Hoa Kỳ: Chỉ có một siêu
cường quốc có thể đương đầu với Trung Cộng để cứu VN, đó là HK. Thực tế, Phó
Thủ Tướng VC kiêm Ngoại Trưởng Phạm Bình Minh đã gọi điện thoại cầu cứu Ngoại
Trưởng HK John Kerry rồi và ông Kerry đã trả lời, muốn gì thì khăn đóng áo dài
qua HK mà tâu trình. HK thừa biết rằng men chiến thắng đánh đuổi Mỹ vẫn còn
dính trên môi, trên miệng CSVN, mà giờ này CSVN lại mở miệng cầu cứu Mỹ thì
những người có liêm sỉ không dám làm như vậy. Ngoài ra, ai cũng biết rằng Obama
nói thì hay mà làm thì dở. Nghe Obama cam kết, hứa hẹn mà vội vui mừng thì quá
ư là ngây thơ. Mà nghĩ cho cùng: Hoa Kỳ là ai? Hoa Kỳ không phải chỉ có Barrack
Obama hay John Kerry, Hoa Kỳ lại có cả tiếng nói và lá phiếu của chúng tôi đây,
những người đang ngồi trong căn phòng này và tất cả những người gốc Việt, mang
quốc tịch Hoa Kỳ hiện đang sống trên khắp nước Mỹ. CSVN nên nhớ rằng chúng tôi
đã thề sẽ chống Cộng cho đến chết, cho nên đừng hòng chúng tôi lên tiếng bênh
đỡ. Chúng tôi có con đường đánh Tầu Cộng riêng của chúng tôi, nhưng sẽ không
bao giờ có chuyện chúng tôi đi chung với CSVN để chống Trung Cộng.
Điều chúng tôi muốn gửi
tới đồng bào yêu nước ở quốc nội là muốn chống Trung Cộng, trước tiên phải dẹp
bỏ chướng ngại vật, tay sai của Tàu Cộng là Đảng CSVN. Chúng chỉ có cái tên
khoe mẽ: Hùng-Dũng-Sang-Trọng, nhưng thực chất là Hèn-Dốt-Sai-Trật. Sau đó, một
Hội Nghị Diên Hồng được thành lập bao gồm những người Việt Quốc Gia quốc nội và
hải ngoại, đang mang quốc tịch của nhiều quốc gia trên thế giới, có đủ sức áp
lực ngăn cản mộng Đại Hán của Tàu Cộng. Đừng sợ Tàu mạnh. Mới chỉ sơ sơ có các
cuộc biểu tình tự phát của dân Việt chúng ta mà Tàu Cộng đã phải vội khăn gói
về nước. Ở Hoa Kỳ, mới chỉ có một người mở chiến dịch lấy chữ ký gửi Toà Bạch
Ốc mà chỉ nửa tháng đã có đủ cả trăm ngàn chữ ký để lưu ý Tổng Thống Obama.
Đảng CSVN chỉ biết luồn cúi, chứ không bao giờ có khả năng làm được những việc
như vậy.
4. Cầu cứu quốc tế: Quốc tế là những
nước nào? Anh, Pháp, Đức, Gia Nã Đại, hay Úc chăng? Đừng quên rằng tại những
nước đó, cũng có cả những người gốc Việt chống Đảng CSVN đến chết đấy. Họ cũng
đang biểu tình chống Trung Cộng và đả đảo Đảng CSVN!
5. Kiện Trung Cộng tại Toà Án quốc tế: Giải
pháp này xem ra hấp dẫn nhất và Nhà Nước VN có vẻ hồ hởi lắm, đến nỗi Thủ Tướng
Nguyễn Tấn Dũng hé lộ là VN đang cứu xét việc này.
Khi nói tới kiện tụng là
phải nói tới: Ai kiện, kiện ai, tại sao kiện và kiện tại Tòa nào? Sau đó, thắng
kiện thì sao? Thua kiện thì sao?
Ai kiện? CSVN là nguyên
đơn. Kiện ai? Trung Cộng là bị đơn. Kiện việc gì? Việc Trung Cộng xâm phạm hải
phận VN.
Kính thưa Quý Vị,
Đây sẽ là một vụ án rất
phức tạp. Thời gian không cho phép tôi dài dòng, nên chỉ xin nói rất vắn tắt,
dễ hiểu, để Quý Vị nắm được vài nét chính của vụ kiện, nếu xảy ra:
Trở về với lịch sử, ngày
4-9-1958, Tàu Cộng tự ý ra văn thư ấn định lãnh hải Trung Quốc là 12 hải lý,
đồng thời xác định Hoàng Sa và Trường Sa thuộc về Trung Quốc.
Chỉ 10 ngày sau
(14-9-1958), Phạm Văn Đồng, khi đó với tư cách Thủ Tướng nước VN/DCCH ký công
hàm gửi Trung Quốc xin “ghi nhận và tán thành” quyết định của
Trung Quốc.
Để giải thích cho hành
động ngu xuẩn và bán nước này, ngày 2-12-1992, Nguyễn Mạnh Cầm, lúc đó là Bộ
Trưởng Ngoại Giao giải thích rằng Bắc Việt biết rõ hai đảo Trường Sa và Hoàng
Sa thuộc chính quyền miền Nam, chiếu Hiệp Định Genève 1954, nhưng CSVN đã phải
ký ủng hộ Trung Cộng, vì “trong tình thế cấp bách, quan điểm lãnh đạo
của ta là cần thiết, vì nó phục vụ cho cuộc chiến bảo vệ tổ quốc”.
Quý Vị thấy rõ cái gian
xảo của CSVN và Tàu Cộng. Chủ tớ về hùa với nhau đi cướp nhà hàng xóm. Đất đai
của hàng xóm chủ đòi lấy, tớ vỗ tay tán thành. Đến khi giết được hàng xóm thì
bây giờ chủ tớ phản bội nhau. Cùng một cách này hai Đảng CSVN và Tàu lừa bịp
thế giới tự do để xé bỏ Hiệp Định Paris 1973 và bức tử VNCH. Tôi thiết tưởng
đây là lúc Ủy Ban Vận Động Hiệp Định Paris 1973 và LS Lê Trọng Quát cần hoạt
động mạnh để tái lập nền Cộng Hòa VN.
Nếu CSVN phát đơn kiện
Tàu Cộng xâm lăng thì bị đơn là Tàu Cộng sẽ trả lời thế nào? Ngày 15-5-2014,
Tiếng Nói Nhân Dân Trung Hoa đã trả lời trước dư luận quốc tế là Trung Quốc
không hề vi phạm đất đai, hải phận Việt Nam, vì vào ngày 14-9-1958, Thủ Tướng
Cộng Sản Bắc Việt Phạm Văn Đồng đã ký văn thư tán thành chủ trương nới rộng hải
phận của Trung Cộng để chiếm Hoàng Sa và Trường Sa.
Quý Vị thấy rõ cái mạnh
và cái yếu của lời biện minh này. Mạnh là vì CSVN đã ủng hộ, vỗ tay tán thành
cho Trung Cộng nới rộng hải phận, để xâm lấn đất đai VN. Yếu là vì như vậy là
Tàu Cộng đã thú nhận Trường Sa và Hoàng Sa không hề bao giờ là của Trung Cộng,
mà là do Phạm Văn Đồng dâng cho họ. Nhưng, khổ nỗi, vào lúc Phạm Văn Đồng ký
văn thư đó, tức năm 1958, Hoàng Sa và Trường Sa thuộc quyền kiểm soát của chính
phủ VNCH, chiếu Hiệp Ước Genève 1954, chứ không phải thuộc miền Bắc, cho nên
văn thư của Phạm Văn Đồng hoàn toàn vô giá trị và rõ ràng chỉ là một âm mưu của
hai Đảng CSVN và Trung quốc để xâm lăng đất đai của VNCH mà thôi.
Vậy thì lý luận mạnh của
Trung Cộng lại là lý yếu của CSVN và lý luận yếu của Tàu Cộng lại là lý mạnh
của VNCH hay một chính thể do dân chúng VN bầu ra. Nói cách khác, CSVN đi kiện
là thua mà VNCH hay những người quốc gia đi kiện là thắng.
Quý vị hãy hình dung
cuộc chất vấn trước Toà Án Quốc Tế, khi Tòa hỏi nguyên đơn là CSVN:
- Phạm Văn Đồng là Thủ
Tướng nước nào?
- Thưa là Thủ Tướng nước CHXHCN chúng tôi.
- Sao Thủ Tướng các ông ký ủng hộ Trung Cộng mà bây giờ các ông lại đến đây
kiện Trung Cộng? Đáng lẽ VNCH phải đi kiện mới đúng chứ? Thế VNCH bây giờ ở
đâu?
- Dạ, kính thưa quý Tòa. Chúng tôi đã ủng hộ Trung Cộng nới rộng hải phận để
chiếm Hoàng Sa và Trường Sa của VNCH để đổi lấy vũ khí. Nhờ vậy, chúng tôi đã
bức tử VNCH ngày 30-4-1975 rồi ạ.
Tòa đập búa Công Lý cái
rầm:
- Chính nguyên đơn đã
đồng ý cho Trung Cộng mở rộng hải phận. Việc Phạm Văn Đồng có quyền ký văn thư
hay không là thuộc nội bộ của chính phủ nguyên đơn, Toà Án Quốc Tế không quan
tâm đến những thỏa thuận ngầm giữa hai Đảng CS để bức tử VNCH. Toà bác đơn. Và
thế là Đảng CSVN thua kiện.
Nhưng cứ giả dụ là Toà
Án Quốc Tế tuyên bố Trung Cộng xâm lăng VN đi. Tức là Trung Cộng bị xử thua.
Rồi sẽ ra sao? CSVN cầm bản án đó để làm gì? Chúng ta nên nhớ rằng Toà Án Quốc
Tế không có nhà tù, không có cảnh sát để thi hành án. Trung Cộng dù có thua
kiện thì với cảnh cô thân, cô thế hiện nay của CSVN, hỏi rằng có quốc gia nào
muốn bênh CSVN để đụng tới Tàu Cộng không? Ngược lại, nếu CSVN thua kiện thì
Trung Cộng sẽ ồ ạt tiến chiếm lãnh thổ VN, căn cứ vào bản án cho họ thắng kiện.
Thêm nữa, giả như VN có
đưa Trung Cộng ra trước Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc để lên án hành động xâm
lăng và áp dụng các biện pháp trừng phạt đi chăng nữa thì Trung Cộng lại là một
trong 5 nước được quyền phủ quyết. Khi Trung Cộng phủ quyết thì quyết định của
LHQ bị vô hiệu hóa.
Tôi cũng phải nói thêm
một sự kiện này để Quý Vị nào chưa hiểu rành về tổ chức LHQ thì đừng nên kỳ
vọng quá nhiều vào LHQ hay Toà Án Quốc Tế. Sau thế chiến thứ hai, các quốc gia
lập ra Liên Hiệp Quốc và 5 nước chiến thắng của phe Đồng Minh đã được giao cho
quyền phủ quyết, tức là bất cứ quyết định nào của LHQ ban hành mà 1 trong 5
nước này phủ quyết thì bản văn đó sẽ trở thành vô giá trị. Năm nước đó là: Anh,
Trung Hoa Dân Quốc (quen gọi là chính quyền Đài Loan), Mỹ, Nga và Pháp. Cho đến
năm 1971, Trung Cộng vận động rất mạnh để các quốc gia bỏ phiếu tước quyền phủ
quyết của Đài Loan và giao cho Trung Cộng. Và nhờ sức mạnh, Trung Cộng cướp được
quyền phủ quyết từ tay Đài Loan. Thế là từ đó đến nay, Trung Cộng có quyền phủ
quyết.
Mấu chốt của vấn đề
Trung Cộng chiếm đất đai của VN là vì Hồ Chí Minh và Đảng CSVN đã bán nước cho
Trung Cộng. Đảng CSVN đang làm thân trâu ngựa, trả nợ cho “chiến thắng” VNCH.
Nếu còn ai chưa tin thì hãy nhớ lại những sự kiện mới nhất này:
- Khi dân chúng VN uất
ức biểu tình chống TC liền bị Đảng CSVN thẳng tay đàn áp.
- Trung Cộng công bố VN
nợ họ 870 tỷ đô la để theo đuổi chiến tranh chống Mỹ. Và đây là lúc VN phải trả
nợ.
- Đầu năm nay, vào ngày
19-1-2014, đền thờ Lê Duẫn được
khánh thành ở Hà Tĩnh và ngoài cổng có treo biểu ngữ: “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, Trung Quốc.” Tức
là Đảng CSVN chỉ là bọn lính đánh thuê của Liên Xô và Trung Cộng.
- Ngày 9-5-2014, Hội
Đồng Giám Mục VN đã báo động rằng: “Những thoả ước tôn trọng tình hữu
nghị giữa hai quốc gia láng giềng, giữa hai Đảng Cộng sản, thực tế đã cho thấy
không mang lại ích lợi cho dân nước mà còn đem đất nước vào tình trạng lâm
nguy.”
Và tất cả những điều tôi
vừa trình bày chỉ là đưa đến kết luận: Muốn chống Tàu Cộng, đồng bào VN trong
cũng như ngoài nước phải khai tử Đảng CSVN.
Đã 39 năm qua, kể từ
1975, chúng ta tranh đấu cho Nhân Quyền tại VN. Vậy mà chưa hề có một tia sáng
Nhân Quyền nào xuất hiện. Lý do dễ hiểu là Cộng Sản làm gì có Nhân Quyền để mà
cho. Chúng ta đã lầm. Quốc tế cũng lầm khi đòi hỏi những thứ mà Cộng Sản không
hề có. Vậy từ nay, xin các nhà tranh đấu cho Việt Nam hãy đặt trọng tâm vào
việc giải thể Đảng CSVN.
Trước tình thế hiện nay,
không có một giải pháp nào để cứu nguy VN, ngoại trừ giải pháp phải thanh toán
Đảng CSVN bán nước, trước khi đuổi quân xâm lăng ra khỏi VN. Không một quốc gia
nào, không một tổ chức quốc tế nào, kể cả Liên Hiệp Quốc hay Toà Án Quốc Tế có
thể cản ngăn được Trung Cộng xâm chiếm VN, ngoại trừ chính người VN phải ra tay
làm việc này. Sức mạnh chính để chống Trung Cộng phải xuất phát từ người dân
VN. Đảng CSVN không có tư cách gì để tồn tại trên đất nước VN nữa. Những phương
cách Đảng này đưa ra để đương đầu với Trung Cộng chỉ là một màn kịch giữa hai
Đảng CSVN và TQ nhằm kéo dài thêm thời gian, để hai Đảng này tìm cách đàn áp
các phong trào yêu nước nổi dậy mà thôi. Nếu những người Việt quốc gia không
nhận thức việc này thì sẽ xảy ra một vụ Thiên An Môn tại VN để hai Đảng CSVN và
TQ thanh toán các phần tử yêu nước.
Khi nhìn đoàn biểu tình
chống Trung Cộng tại một vài nơi, chúng ta thấy có những lá Cờ Đỏ Sao Vàng xuất
hiện. Đây là một sự phi lý và nghịch thường. Cờ 5 Sao đẻ ra Cờ Một Sao. Cho nên
Cờ Đỏ một Sao không bao giờ chống Cờ Đỏ 5 Sao. Chúng nó tuy hai nhưng là một.
Cho nên, xin đừng ai hòa hợp, hòa giải với Đảng CSVN để chống Trung Cộng. Chúng
ta hãy nhìn đoàn giáo dân thuộc Giáo Phận Vinh của Đức Giám Mục Nguyễn Thái Hợp
hay các giáo dân nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế Hà Nội và Saigon. Họ tập trung chống
Trung Cộng trông rất oai hùng và hợp lý. Họ chỉ mang theo cờ Hội Thánh và các
biểu ngữ chống Trung Cộng.
KẾT LUẬN
Vào năm 1963, Mục sư
Luther King mơ có một ngày nạn kỳ thị màu da tại Hoa Kỳ chấm dứt. Vậy mà chỉ 46
năm sau, tức là vào năm 2009, ông Barrack Obama, một người da đen đã trở thành
Tổng Thống Hoa Kỳ.
Tại Hoa Kỳ này, những
giấc mơ chính đáng đều có thể trở thành hiện thực.
Tàn lửa của Phật tử Lê
Thị Tuyết Mai đã nhóm lên trước Dinh Độc Lập vào ngày 23-5 vừa qua. Tôi mơ tàn
lửa này sẽ trở thành một biển lửa trong những ngày sắp tới để thiêu lụi Đảng
CSVN.
Mới tuần trước, báo chí
HK có đăng tin ông James Webb, cựu TNS đảng Dân Chủ, TB Virginia, đang nghiên
cứu việc ra ứng cử Tổng Thống HK vào năm 2016. Ông Webb là một cựu chiến binh
HK tham chiến ở VN và điểm đặc biệt, ông có vợ người VN là bà Lê Hồng, di cư
năm 1975 từ Vũng Tàu. Tôi lại mơ HK có một đệ nhất phu nhân là một phụ nữ VN tỵ
nạn CSVN. Bà sẽ cảnh giác chồng đừng nghe những gì Đảng CSVN nói, mà hãy tiêu
diệt nó thì Việt Nam mới yên ổn.
Hiện giờ, sau 39 năm,
tại các cơ quan chính phủ cũng như khắp các tổ chức của HK, đều đã có sự hiện
diện của con cháu chúng ta. Trong quân lực Hoa Kỳ thế hệ thứ hai của người tỵ
nạn Việt đã có người lên hàng Tướng Lãnh.
Tôi mơ thế hệ con cháu
chúng ta, sẽ có một người da vàng, gốc Việt, trở thành Tổng Thống Hoa Kỳ.
Tôi mơ rằng vị Tổng
Thống Hoa Kỳ gốc Việt này khi nhận chức mà Đảng CSVN vẫn còn hoành hành tại VN
thì ông sẽ là người khai tử chế độ Cộng Sản tại VN, để trả nợ xương máu cho gần
58.000 quân nhân Hoa Kỳ đã hy sinh bảo vệ tự do cho miền Nam VN và trả lại danh
dự cho những quân cán chính VNCH.
Tôi mơ rằng vị Tổng
Thống Hoa Kỳ gốc Việt này sẽ quỳ lạy trước bàn thờ Tổ Tiên và khấn rằng:“Thưa
Cha, thưa Mẹ, thưa Ông Nội, Bà Nội, thưa Ông Ngoại, Bà Ngoại... Con biết rằng
các Ngài đã chống Cộng cho đến chết. Nay với quyền lực của Tổng Thống Hoa Kỳ,
con đã khai tử Đảng CSVN rồi. Con xin đưa hài cốt các Ngài trở về an nghỉ mãi
mãi trong lòng Đất Mẹ, nơi các Ngài đã sinh ra và dành cả một đời hy sinh để
bảo vệ. Quê Hương Việt Nam nay đã hoà bình, không còn bóng dáng Cộng Sản. Xin
các Ngài hãy an nghỉ giấc ngàn thu”.
Xin cám ơn Quý Vị.
TRẦN
AN BÀI
Sau
bài nói chuyện , nhiều chiến hữu cũng như khách tham dự đã thảo luận và đã nhất
trí phải chống cộng đến khi nào cộng sản chết mà thôi.
Buổi
lễ đđã kết thúc với phần văn nghệ của Đoàn văn nghệ CSQG Bắc Cali và các ca sĩ
địa phương cùng lới cảm tạ của ban tổ chức.
Hà
Thiên Long
__._,_.___