Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2020

Những hành vi khủng khiếp của Hunter Biden

 


 image

Kênh Lude Media vừa công bố một bức ảnh chụp màn hình một đoạn camera giấu kín, được quay trong một căn phòng tại câu lạc bộ tư nhân trong chuyến đi của Hunter Biden đến Bắc Kinh vào năm 2013. Trong đó, Hunter đang trong bộ dạng “phê thuốc”, và còn tiết lộ thêm một vụ lạm tình dục một bé gái Trung cộng...

 

Hunter Biden là “con tin” của ĐCSTC?

 

Theo LUDE Media,  đó là ảnh chụp màn hình một đoạn video do camera giấu kín được quay trong một căn phòng, tại một câu lạc bộ tư nhân trong chuyến đi của Hunter Biden đến Bắc Kinh vào năm 2013.

 

Câu lạc bộ tư nhân này thuộc về Zhang Hongwei, người sáng lập và chủ sở hữu của tập đoàn Orient Group Co., Ltd. (Thông tin Wiki). Theo người dẫn chương trình Wang Ding Gang, đồng thời là người sáng lập kênh Lude Media tiết lộ, người giúp Hunter Biden châm thuốc và phục vụ anh ta qua đêm là Lưu Diệc Phi, nữ diễn viên chính trong bộ phim Hoa Mộc Lan của hãng Disney.


image

Người ta nói rằng Lưu Diệc Phi có thu nhập khoảng 1 tỷ RMB (150 triệu đô la Mỹ) một năm, không phải bằng đóng phim và quảng cáo, mà là nhờ "hối lộ" tình dục những người như Hunter Biden, theo lệnh của Đảng Cộng sản Trung cộng (ĐCSTC).

 

Zhang Hongwei vừa là chủ câu lạc bộ tư nhân, đồng thời cũng là người phụ trách “lịch trình” của Lưu Diệc Phi và quản lý “thu nhập” của cô. Ông ta đã sắp xếp cuộc gặp gỡ giữa Lưu Diệc Phi và Hunter Biden.


image

  

Ông ta có một người bạn “thân thiết” tên là Jenny sống ở Mỹ, và cũng rất quen thuộc với Hunter Biden. Email giữa Jenny và Hunter Biden hứa hẹn sẽ sớm được tiết lộ. 

 

Zhang Hongwei với tư cách là một “ông trùm”, thuộc quân đội của ĐCSTC. Ông này là “đồng minh” trong phe cánh của Tập Cận Bình và Vương Hộ Ninh. Công ty TNHH Tập đoàn Phương Đông của ông ta có khối lượng tài sản khổng lồ bên ngoài Trung cộng, chuyên kinh doanh dầu mỏ và năng lượng ở Mỹ, Nhật Bản, Singapore, Pakistan…


image

  

Bên cạnh đó, công ty của Zhang Hongwei chính là “vỏ bọc” của ĐCSTC, chuyên hối lộ tiền tệ và tình dục. Chính phủ Mỹ đã điều tra Zhang Hongwei  và công ty của ông ta trong nửa năm qua, khả năng công ty này sẽ sớm bị đóng cửa và đưa ra tòa xét xử  theo Đạo luật RICO.

 

RICO (Racketeer Influenced and Corrupt Organizations Act) là đạo luật được Mỹ thông qua vào những năm 1970 để kết tội những ông trùm mafia khét tiếng trong quá khứ. Đạo luật này cho phép Bộ Tư pháp Mỹ có thể cáo buộc các lãnh đạo của tập đoàn hay tổ chức dù không đích thân thực hiện, nhưng chỉ đạo cấp dưới làm điều phạm pháp. Khởi đầu sử dụng để kết tội các ông trùm mafia, đến nay Đạo luật RICO đã được sử dụng rộng rãi hơn, và các tập đoàn, công ty núp bóng ĐCSTC sẽ bị đem ra "trảm", trong đó Huawei là mục tiêu mới nhất.


image

  

Người dẫn chương trình Lude và các diễn giả khách mời trên kênh LUDE Media nhận xét rằng, bất cứ nơi nào có sự tham gia của ĐCSTC,  ở đó đã, đang và sẽ có máy quay và máy ghi âm để ghi lại bất cứ điều gì “khách mời” của họ làm, bất kể đó là trong chính trị, kinh doanh hay giải trí.

 

ĐCSTC cố gắng kết nối và mua chuộc giới tinh hoa phương Tây (đặc biệt tại Mỹ) bằng tiền và tình dục. Gần như tất cả những ai từng đến một nơi như câu lạc bộ tư nhân của Zhang Hongwei, và gặp mỹ nhân như "Lưu Diệc Phi" đều bị làm “con tin” của  ĐCSTC. Bí mật của họ không phải là bí mật với ĐCSTC.

 

Chỉ có cách là, họ hoặc không bao giờ làm những điều xấu xa đó, hoặc họ sẽ phải "bán mình" cho ĐCSTC nếu không muốn các băng video hoặc ghi âm bị tiết lộ. Đối với các bức ảnh hay video của Hunter Bide, có lẽ anh ta "tự sướng" hoặc đã bị hớ hênh ở nhiều cảnh quay từ các camera ẩn giấu khác nhau, trong các tình huống khác nhau, và với những người khác nhau.

 

Truyền thông cánh tả im lặng về "ổ cứng” máy tính của Hunter Biden


 image

Không chỉ tờ New York Post nhận được "ổ cứng" máy tính của Hunter Biden, mà cả các phương tiện truyền thông cánh tả của Mỹ đều biết. Tuy nhiên, hầu hết họ đều chọn cách im lặng, và Big Tech thì “hợp lực” kiểm duyệt, chặn các tin nhắn như Twitter và Facebook.

 

Đây là lý do tại sao Tổng thống Trump tự tin trả lời với một phóng viên về Joe Biden vào ngày 20/10, rằng Biden là tội phạm và Phóng viên cũng là tội phạm vì không đưa tin về vụ bê bối này.

 

Tổng thống Trump nói với phóng viên: "Hãy để tôi nói với anh điều này. Joe Biden là tội phạm và ông ta đã là tội phạm trong một thời gian dài. Và anh cũng là một tội phạm, và giới truyền thông nữa, vì đã không đưa tin về điều đó".


image

  

Bất chấp Đảng Dân chủ và truyền thông cánh tả đều đang điều hướng dư luận cho Nga đã dàn dựng và can thiệp vào cuộc bầu cử, Giám đốc Tình báo Quốc gia Mỹ đã xác nhận máy tính xách tay của Hunter Biden không liên quan gì đến Nga.

 

Theo Foxnews, vào ngày 19/10, Giám đốc Tình báo Quốc gia John Ratcliffe cho biết máy tính xách tay của Hunter Biden “không phải là một phần của một số chiến dịch thông tin sai lệch của Nga” trong bối cảnh Chủ tịch Ủy ban Tình báo Hạ viện Adam Schiff (của Đảng Dân chủ) thì cho là ngược lại.

 

Vì sao Tổng thống Trump nói máy tính của Hunter Biden đến từ “địa ngục”?


image

  

Theo New York Post, Tổng thống Trump đã gọi chiếc máy tính xách tay của Hunter Biden là “đến từ địa ngục", đồng thời ông ví nó giống với ổ cứng "khét tiếng" của Anthony Weiner. Anthony Weiner là cựu nghị sĩ Mỹ, cựu ứng cử viên thị trưởng thành phố New York đã bị phạt 21 tháng tù với tội danh chia sẻ những nội dung đồi trụy và khiêu dâm tới một trẻ vị thành niên. Ông Weiner cũng là chồng cũ của nữ trợ lý thân cận và lâu năm của cựu Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton.


image

  

Ngày 19/10 vừa qua, Tổng thống Trump nói rằng “máy tính xách tay từ địa ngục” của Hunter Biden khiến ông nhớ đến chiếc máy tính khét tiếng của Anthony Weiner, đã “hạ gục” Hillary Clinton trong cuộc bầu cử năm 2016 và sau đó Anthony Weiner đã bị tống vào tù.

 

Tổng thống Trump gọi Joe Biden là "tham nhũng" tại một cuộc vận động tranh cử ở Prescott (Arizona) như sau:

 

“Joe Biden luôn và đã là một chính trị gia tham nhũng, và theo như tôi lo ngại thì gia đình Biden là một doanh nghiệp tội phạm”.

 

“Nếu bạn xem chiếc máy tính xách tay này, tôi nói cho bạn biết, đây được gọi là chiếc máy tính xách tay đến từ địa ngục. Máy tính xách tay duy nhất gần ngang như thế, thậm chí có thể tệ hơn, là máy tính xách tay của Anthony Weiner. Nhớ lấy? Ding-ding-ding-ding. Anh ấy cũng bị hack ”.

 

“[Weiner] đang gửi tin nhắn cho những phụ nữ rất trẻ - các cô gái, các cô gái, xin lỗi, các cô gái. Ông ấy đã gửi tin nhắn, rất nhiều trong số chúng, và ông ấy 'bị tấn công'.


image

  

FBI đã thu giữ máy tính xách tay của Weiner ngay trước cuộc bầu cử năm 2016 vì cáo buộc có mối quan hệ không phù hợp với một cô gái 15 tuổi. Giám đốc FBI lúc bấy giờ là James Comey thông báo 11 ngày trước cuộc bỏ phiếu rằng, ông sẽ mở lại cuộc điều tra về việc Hillary Clinton lưu trữ thông tin mật trên một máy chủ email riêng, trích dẫn từ máy tính xách tay.

 

Ổ cứng của Hunter Biden được một thợ sửa máy tính ở Delaware trao cho cựu Thị trưởng New York Rudy Giuliani và là luật sư riêng của Tổng thống Trump, người đã cung cấp nó cho tờ The New York Post. 

 

Theo New York Port, ổ cứng chứa một lượng lớn tài liệu tình dục, bao gồm ảnh tự chụp và một đoạn video dài về Hunter Biden và một cô gái trẻ không rõ danh tính. Người thợ sửa máy tính cho biết Hunter Biden đã ”bỏ rơi” hợp pháp 3 chiếc máy tính xách tay sau khi không tới thanh toán phí sửa chữa và lấy lại máy tính xách tay.


image


Vì sao Tổng thống Trump lại gọi chiếc máy tính xách tay của Hunter Biden là “đến từ địa ngục”? Phải chăng một lượng lớn dung lượng là những vụ lạm dụng tình dục trẻ vị thành niên.

 

Lạm dụng tình dục với bé gái Trung cộng 10 tuổi sau khi “phê thuốc”?

 

Ổ cứng máy tính của Hunter Biden ngày càng có nhiều thông tin được tiết lộ. Như tờ The New York Post cho biết, nó chứa “một lượng lớn tài liệu tình dục”.

 

Luật sư Rudy Giuliani, một trong số những người đang sở hữu “bản sao” ổ cứng đã thông báo rằng,  ông đã giao ổ cứng máy tính xách tay của Hunter Biden cho Cảnh sát bang Delaware, do có hình ảnh của các cô gái dưới tuổi vị thành niên và các tin nhắn văn bản không phù hợp.


BM

https://twitter.com/DailyCaller/status/1318709652444663808?s=20

 

Theo Lude Media, ổ cứng chứa rất nhiều video khiêu dâm tồi tệ. Đây không phải là những video khiêu dâm thông thường mà là những video lạm dụng tình dục trẻ vị thành niên. Các nhà điều tra và những người trực tiếp đã xem những đoạn video này đều nói rằng đây là những thứ đến từ địa ngục.

 

Một trong những đoạn video được cho là địa ngục là cảnh Hunter Biden đã “tra tấn” tình dục với một bé gái sau khi dùng ma túy. Cô bé này trông chỉ khoảng 10 tuổi và là người Trung cộng. Trong video, phần thân dưới của bé gái bị chảy máu, bé gái không ngừng la khóc, sợ hãi. Những video này sẽ dần được công bố cho công chúng sau khi khuôn mặt và các bộ phận chính được làm mờ.

 

Những video bị lộ này chỉ là phần nổi của tảng băng bằng chứng về tội ác của gia đình Biden, nhưng chúng có thể cho thấy rõ cách ĐCSTC đã sử dụng hối lộ tình dục tệ hại này để kiểm soát các chính trị gia phương Tây.


ĐCSTC thường thu thập bằng chứng bẩn thỉu từ cả "đối tác" và "đối thủ" để sau này dễ bề "tống tiền" họ. Đối với ĐCSTC, không có đối tác chỉ có “đối thủ” và kẻ thù. Các bằng chứng về lạm dụng ma túy, cấy ghép nội tạng (bất hợp pháp) (từ người còn sống), quan hệ tình dục với người lớn, thậm chí hối lộ tiền đều có vẻ như chưa làm ĐCSTC "thỏa mãn" và “yên tâm”. Chỉ có bằng chứng về lạm dụng tình dục trẻ em là “đáng sợ” nhất ở phương Tây, và có thể làm những kẻ bị "tống tiền" sợ hãi mà cun cút làm theo lợi ích của ĐCSTC.


image

  

Bên cạnh tội ác Mổ cướp nội tạng mà ĐCSTC khó có thể chối cãi và đang dần được đưa ra ánh sáng công lý tại các tòa án quốc tế độc lập, thì thêm một tội ác kinh hoàng nữa, khi chế độ độc tài này đã dùng trẻ em làm nô lệ tình dục cho những kẻ biến thái, và phục vụ cho mục đích “con tin” chính trị của Bắc Kinh.

 

Hằng năm, một số lượng lớn trẻ em mất tích ở Trung cộng, và có vô số trường hợp buôn người xuyên biên giới. Các trại trẻ mồ côi trên khắp Trung cộng thực sự là thị trường buôn bán trẻ em.  Đây là một chuỗi tội phạm cấp quốc gia có hệ thống, liên quan đến nhiều quan chức của ĐCSTC, những tài phiệt trong lĩnh vực kinh doanh...

 

Thế giới chúng ta đang sống thực sự đã bị bao phủ trong bóng tối. Mỗi người dân trên thế giới phải thức tỉnh kịp thời và không bị lừa dối bởi sự lừa dối, thêu dệt bởi các phương tiện truyền thông dòng chính Mỹ.

 

Nước Mỹ hoàn toàn đã bị ĐCSTC xâm nhập và đang làm băng hoại các giá trị tốt đẹp của xứ cờ hoa bởi các chính trị gia cánh tả tham nhũng và biến chất. Việc ĐCSTC (có thể) đang nắm đằng chuôi những bằng chứng tương tự một “bản sao” ổ cứng của Hunter Biden, liệu một Joe Biden có thể cống hiến cho nước Mỹ, hay chỉ là một Joe Biden “ngoan ngoãn” phụng sự cho ĐCSTC nếu một khi đắc cử?

 

Đảng Dân chủ, Deep State, Big Media, Big Tech, Big Pharma và ĐCSTC đang làm mọi cách để Tổng thống Trump thất cử. 


image

  

Vì chỉ có Tổng thống Donald Trump mới có thể "hút cạn" những sự vụ dơ bẩn của đầm lầy chính trị Washington DC, cũng như tràn đầy năng lực và trí tuệ - ông đã và đang dồn ĐCSTC đến chân tường của sự sụp đổ.

 

Nếu chúng ta phớt lờ mọi nạn nhân hiện tại, như nạn ấu dâm hay mổ cướp nội tạng, thì không chỉ nước Mỹ mà tất cả chúng ta sẽ sớm trở thành nô lệ cho ĐCSTC.

 

 

 

 

Xuân Trường 

image

Thứ Hai, 12 tháng 10, 2020

GIÁO SƯ NGUYỄN VĂN GIÀU NGƯỜI THẦY CỦA NHỮNG NGƯỜI THÀNH DANH

Duy Văn

Sau khi định cư ở Mỹ vài năm,công việc tạm ổn định, tôi bắt đầu tìm lại bạn bè,những người bạn cùng học trường Đạo Đức Học Đường với tôi thuở nhỏ. Một ngày chủ nhật nọ, không nhớ là tháng,năm nào,nhưng với thời đó đối với thời gian bây giờ chắc cũng hơn hai mươi năm! Tôi và anh Thôi, người bạn vong niên cũng là cựu học sinh Đạo Đức Học Đường “bắt” xe lửa xuống Thánh Thất Cao Đài ở thành phố San Jose mục đích để cúng đàn và đảnh lễ Đức Chí Tôn đồng thời tìm lại những người quen cùng Đạo hay đồng hương Tây Ninh. Theo lời anh Thôi nói, “ở San Jose, người Tây Ninh của mình cư ngụ đông lắm”.Anh kể cho tôi nghe một số tên tuổi người đồng hương Tây Ninh, mà anh thường liên lạc gặp mặt.Đến Thánh Thất San Jose vào lúc giờ Ngọ (12 giờ trưa), mọi người đang cúng Đàn.Tôi và anh Thôi cũng vào cúng cùng với mọi người. Thật sự mà nói, lòng tôi rất sung sướng và bình yên khi được quỳ dưới “Thánh Tượng Thiên Nhãn” kể từ năm 1994, khi tôi rời Việt Nam theo diện H.O.

Cúng Đàn xong, tôi tình cờ gặp lại Nguyễn Đăng Khích, một Hiền Tài trong Đạo và cũng là một người bạn cùng lớp Đệ Thất với tôi ở trường Trung Tiểu Học Đạo Đức Học Đường, Khích cũng qua Mỹ theo diện H.O như tôi. Qua tâm sự tôi đã biết được tình hình về Đạo sự và một số bạn bè cùng lớp ai còn ai mất !Và cũng từ Khích tôi biết tin Thầy Giàu hiện đang cư ngụ tại San Jose.Tôi có ý định thăm thầy, sau khi tâm sự cùng Khích, nhưng tôi đã không thực hiện được vì không có thời gian. (bởi tôi theo anh Thôi đi xuống San Jose nên phải cùng anh về lại San Franscisco )

Giáo sư Nguyễn văn Giàu
Tôi và Khích học môn Quốc Văn với Thầy Giàu năm lớp Đệ Tam (lớp 10) Thầy Giàu thời đó được mô tả như là một nhân vật có “trọng lực” và “uy tín” đối với các ban giám hiệu của các trường trung học tư hoặc công trong tỉnh Tây Ninh và cũng là một “Khổng Tử” với học sinh. Theo một số cựu học sinh của các trường trung học trong tỉnh Tây Ninh, mà hiện nay trong xã hội họ là những người thành danh như Bác Sĩ, Kỹ Sư, Kiến Trúc Sư, Luật Sư, Ký giả …đều cùng nhận xét giáo sư Giàu là một “ông giáo khó tính”, nhưng là một người Thầy “mực thước, yêu thương học trò”. Với tôi Thầy Giàu là một con người giàu tình cảm, một người Thầy tận tụy với nghề nghiệp và nghĩ đến tương lai của giới trẻ. Có thể nói, nếu không có Thầy Giàu đến trường Đạo Đức Học Đường dạy môn Quốc Văn thì có lẽ học sinh môn Văn của trường dường như không thể tiến bộ, mặc dù trước đó đã cũng có nhiều thầy giáo đã dạy môn này cho trường. Tôi nhớ, khi đứng lớp nét mặt của Thầy rất nghiêm nghị, Thầy giảng bài “thao thao bất tuyệt” không cần sách vở như các thầy giáo tiền nhiệm.Có lẽ vì tính nghiêm nghị của thầy mà làm cho tôi chú ý chăng?Tôi là đứa học trò tinh nghịch, tôi hay phá phách các bạn trong lớp, nhất là các bạn gái. Có lần Thầy đang trên bục giảng về thơ mới và đề cập đến bài thơ “Hai Sắc Hoa Tigon” mọi học sinh đều chăm chú nghe, riêng tôi lom khom dưới gầm bàn để cố gắng cột dính lại hai tà áo dài của hai cô nữ sinh ngồi bàn trước tôi, mục đích để khi trống đánh tan trường về hai cô đứng lên, hai chiếc áo dài có hai tà dính cùng mối cột bị xé toạc ra (ngày xưa áo dài được thiết kế cài bằng nút, chứ không bằng dây kéo như bây giờ). Phá phách để nhìn mà cuời chơi thôi! Chứ chừng tuổi ấy cũng không nghĩ xa hơn. Lúc mãi lom khom thực hiện, Thầy Giàu đến lúc nào không biết và mời tôi lên bục, nét mặt Thầy sắc hơn, nghiêm nghị hơn, lúc đó tôi rất sợ Thầy vì không thể đọc tâm lý của Thầy sẽ đối xử với tôi qua việc làm trên. Tôi nghĩ là Thầy sẽ quyết định đưa tôi lên văn phòng ban giám hiệu để nhận hình phạt cảnh cáo hoặc bị đuổi học. Nhưng mọi suy nghĩ của tôi đều không đúng. Sắc mặt của Thầy không còn nghiêm nghị nữa và Thầy hỏi: 
- Em có muốn học lớp của Thầy không. Nếu học thì nên nghiêm chỉnh chú ý nghe, còn nếu không em có thể nghỉ học môn này của Thầy?

- Dạ muốn, muốn học.

-Bây giờ em có thể nói lại nội dung Thầy giảng về cái gì? Nếu nói đúng về chỗ học tiếp! - Dạ. Thầy giảng về bài thơ “Hai Sắc Hoa Tigon”. Thầy nói bài thơ này theo thể thơ mới, dạng trữ tình. Ánh mắt Thầy Giàu nhìn thẳng về hướng tôi và nói, em có thể đọc một đoạn thơ “Ta” đã đọc vừa qua? (đứng trước lớp thầy Giàu thường hay xưng “Ta” với các học sinh)

- Dạ, tôi đọc vanh vách đoạn thơ: “Một mùa Thu trước mỗi hoàng hôn Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc Tôi chờ người ấy với yêu thương Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng Dải đường xa vút bóng chiều phong Và phương trời thẳm mờ sương,cát, Tay vít dây hoa trắng cạnh lòng…..” Vừa đọc xong đoạn thơ, Thầy Giàu bảo tôi về chỗ, nhưng không có lời khen. Riêng tôi, trong lòng cảm thấy tự đắc và nhủ thầm với chính mình: cần gì phải chú ý cho mệt óc, văn thơ đối với “ Moi” là số "dzách" rồi.(Moi, cách xưng hô ngôi thứ nhứt theo tiếng Pháp) Dường như các học sinh đều sợ Thầy, nhưng nể trọng và yêu thích cách dạy của Thầy nên không có đứa nào trốn học giờ của Thầy.

Giáo sư Giàu và Phu nhân

Khi còn nhỏ, tôi không thể hiểu và không có thể phân tích phương pháp dạy của Thầy. Tôi chỉ biết thầy dạy những bài thơ mới hay, những bài văn xuất sắc của các tác giả đã từng đoạt giải văn chương, khác lạ với lối dạy của các thầy dạy Quốc Văn trước Thầy. Họ dạy có vẻ từ chương làm cho học sinh không cảm thấy thích thú. Có lần, trong phần văn xuôi, Thầy cho học sinh chúng tôi tham khảo quyển "Đời Phi Công" của nhà văn phi công Đại Tá Nguyễn Xuân Vinh. Trước khi chia nhiều toán để thảo luận Thầy đọc tiêu biểu vài đoạn, giọng đọc của Thầy thật trầm ấm cộng vào nội dung của câu chuyện tương đối mơ mộng của nhân vật tập làm phi công có người yêu tên Phượng nghe tình thắm làm sao! “Phượng, anh đã ở Ba Lê hơn một tuần, ở để đợi chuyến bay đi Marrakech. Anh sẽ sang Bắc Phi một năm để học lái máy bay trong giai đoạn đầu và sau đó trở về Pháp học thêm chừng hai năm nữa. Nhận thư em hôm qua, lúc đọc anh mỉm cười vì câu hỏi ngây thơ của em: “ Anh có thấy nhớ nhà không?”Thành thực mà trả lời thì trong lúc này anh không thấy nhớ vì đang rộn ràng với những cảnh lạ đường xa. Anh chỉ mơ hồ thấy rằng hiện nay, quê hương đang ở xa lắm, gần trọn nửa vòng trái cầu, có nhớ có thương chăng nữa thì cũng nhớ xa sầu vời vợi, thương mênh mông như đại dương rộng lớn còn có nhớ thương riêng một chút nào thì chắc cũng chỉ gói trọn vào một mình em gái anh mà thôi.”

Sau việc học tập theo kiểu chia toán của Thầy Giàu, hiện tượng “ Đời Phi Công” đã nổi cộm lên và dẫn đến phong trào “ Đời Phi Công" trong giới học sinh. Các nhà sách trong tỉnh Tây Ninh không còn sách Đời Phi Công để bán.

Phong trào " Đời Phi Công" trong học sinh đã lan rộng, sau khi thi tốt nghiệp Tú Tài phần thứ nhất, các cậu Tú Bán Phần cứ đến cổng trại Phi Long Tân Sơn Nhất mà xin ghi danh đầu quân vào binh chủng Không Quân. Tôi cũng thế, năm 1968 tôi trúng tuyển vào khóa Hoa Tiêu Trực Thăng, nhưng khám sức khỏe tôi bị loại nên không thể thực hiện mộng "Mây Trời”, và cũng vì "được" bị loại nên tôi có cơ hội học nốt lên đại học sau này.

Trở lại phương pháp dạy của Thầy Giàu. Thầy Hạ Chí Khiêm, Phụ Tá Hiệu Trưởng trường Trung Tiểu Học Đạo Đức Học Đường nhận xét: “ Đây là một phương pháp sư phạm phối hợp giữa cổ điển và tân thời. Phương pháp này áp dụng được tốt, thầy giáo phải là người có một kiến thức thâm nghiệp” Riêng tôi, không có nhận xét gì đến cách dạy của Thầy Giàu, chỉ biết Thầy dạy hay.Tôi thành thật cám ơn Thầy đã hướng dẫn tôi từ một học sinh không biết gì nhiều đến cú pháp, chính tả…., sau thời gian học với Thầy tôi đã trở nên tương đối hoàn hảo trong việc viết lách.Thầy thường cho toàn thể học sinh lớp Đệ Tam chúng tôi viết chính tả. Nhiều khi tôi cảm thấy lối dạy của Thầy Giàu như thế nào ấy! Và tự hỏi với chính mình “ ông Thầy này, ổng có biết dạy không đây ! Học sinh lớp Đệ Tam mà ổng còn cho viết chính tả.Việc viết chính tả này ở lớp tiểu học đã thường làm rồi?”Nhưng sau khi học tập cùng thầy một thời gian, tôi mới thấy môn Văn cần thiết về tự vựng và nhất là chính tả.Một bài văn mà sai chính tả kể như hỏng mọi đàng. Rồi tôi tự khắc kỷ với bản thân, vào lớp tôi không lơ đễnh, phá phách các bạn như trước nữa.

Giáo sư Giàu và con trai Bác sĩ Nguyễn Hữu Tường

Sau một năm học với Thầy Giàu, và tiếp tục năm kế tiếp,với môn Văn tôi đều được điểm 8 trở lên. Tôi cảm thấy tự tin với chính mình trong lãnh vực này.Thời gian trôi đi, tôi tốt nghiệp ra trường và vì miếng cơm manh áo, cùng với chiến tranh tôi phải rời xa Tây Ninh không còn gặp lại Thầy.

Khi ra hải ngoại (như tôi có dịp nói ở trên) tôi biết tin Thầy, nhưng không đến thăm được. Mãi đến những năm sau, khi tôi chuyển đến sống ở thành phố San Jose tôi mới được thăm Thầy Giàu cùng với sự hướng dẫn của các anh trong Ban Thế Đạo Hải Ngoại. Lần đầu tôi gặp Thầy Giàu tại nhà của bác sĩ Nguyễn Hữu Tường là con trai của Thầy. Tôi mừng vì Thầy đã nhận ra tôi, đứa học trò nghịch ngợm trong lớp của Thầy, nhưng cũng lại là đứa học trò giỏi của Thầy về môn Quốc Văn, đồng thời tôi cũng mừng hơn nữa là Thầy vẫn còn khỏe, minh mẫn dù tuổi đã cao. Kế tiếp những năm sau, khi Xuân về, tôi thường đến thăm Thầy cùng quí vị Hiền Tài trong Ban Thế Đạo.Sau này, sức khỏe của Thầy có yếu hơn, nhưng Thầy vẫn còn nhận diện ra được những học trò đến thăm Thầy.

Theo tư liệu của gia đình,Thầy Giàu (Giáo sư Nguyễn Văn Giàu) người gốc Tây Ninh, thuở nhỏ Thầy học trường Pétrus Ký Sàigòn. Sau khi tốt nghiệp trung học thầy ra Hà Nội học 2 trường Kiến Trúc và Sư Phạm. Thầy đã tốt nghiệp 2 ngành: Kiến Trúc và Sư Phạm tại Hà Nội. Về Sàigòn làm hiệu trưởng các trường: Lê Bá Cang, Chi Lăng, Kiến Thiết….Thầy chuyên dạy về các môn Quốc Văn, Hán Văn, Hội Họa… Về Tây Ninh, Thầy dạy các trường trung học Văn Thanh, Văn Học, Đạo Đức Học Đường và Lê Văn Trung…, có những lúc Thầy dẫn học sinh đi Trảng Bàng cũng thuộc tỉnh Tây Ninh trình diễn những bài nhạc đơn ca, hợp ca về quê hương.Thầy viết văn và làm thơ rất hay. Rất tiếc trong những năm chiến tranh đã thất lạc những bài văn thơ ấy. Mỗi khi Xuân về Tết đến, lúc còn ở quê nhà Thầy tự tay vẽ những thiệp chúc Tết hoặc thiệp cưới pha màu có mạ bạc lóng lánh và những vần thơ trên thiệp chúc bà con, người thân, bạn hữu xa, gần… Thầy đã từng vẽ (bản vẽ) xây nhiều kiểu nhà rất đẹp. Nhà ở Tây Ninh, nơi Thầy cư ngụ ở đường Nguyễn Văn Buông cuối bờ sông Tây Ninh do Thầy vẽ kiểu cao ráo khang trang. Sau chiến tranh đã bị đổ nát! Suốt mấy mươi năm trong ngành giáo dục, Thầy đã dạy và để lại cho đời nhiều nhân tài trong mọi ngành nghề, đặc biệt có nhiều nhà văn, nhà thơ tên tuổi đương thời đều là học trò của Thầy.Thầy đến Hoa Kỳ năm 1991 sống tại thành phố San Jose.Cũng được biết Thầy là một Hiền Tài trong Ban Thế Đạo Đạo Cao Đài Tòa Thánh Tây Ninh.

Giáo sư Giàu và các vị trong BTĐHN 

Trong tiết trời của mùa Xuân, mùa của vạn vật đang bừng sức sống, hoa lá đơm chồi, nẩy lộc, tôi xin được trang trải kỷ niệm về Thầy Giàu ít dòng, tuy không nói lên đủ cái tình và cái ân sâu của Thầy đối với tôi, nhưng nó cũng là một dấu ấn trong tâm hồn tôi được ghi lại qua hình ảnh người Thầy đáng kính. Khi hay tin Thầy nhập viện, tôi cũng có đến thăm Thầy và cầu nguyện cho Thầy mau sớm bình phục, và sau đó tin Thầy đã rời viện tịnh dưỡng tại gia tôi rất mừng cho sức khỏe của Thầy đã phục hồi, nhưng vì tuổi cao sức yếu nên vài năm sau thầy đã qui vị. Tang lễ Thầy được đông đảo đồng hương Tây Ninh và các học trò Thầy tham dự, ai cũng bùi ngùi thương tiếc và cùng tiễn đưa Thầy đến nơi cuối cuộc đời. Bây giờ, tôi muốn dành nhiều thời gian để cầu nguyện cho Thầy, nguyện cầu hương hồn Thầy sớm mau về với Đức Chí Tôn – Phật Mẫu cùng các đấng Thiêng Liêng và nhập vị.

Duy Văn 

Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2020

Nhà giáo khả kính,Cụ Đốc Trần Văn Giảng

 

Lê Tấn Tài viết với sự góp ý,  tài liệu của Tiểu Tử Võ Hoài Nam và Đào Anh Dũng

Thủ Tướng Nguyễn văn Tâm gắn huy chương cho cụ Trần văn Giảng
bên cạnh là Đức Hộ Pháp Phạm công Tắc

Trong  thập  niên 1950, Tây Ninh là một tỉnh nghèo. Đặc biệt, sự giáo dục còn giới hạn. Tuy nhiên, Tây Ninh đã có một buổi họp mặt đầy ý nghĩa, để nêu cao tình thầy trò của các môn đệ đối với thầy cũ. Vị thầy cũ đó là nhà giáo khả kính Trần Văn Giảng, mà học trò gọi thân thương là cụ Đốc Giảng.

 Cụ Đốc Trần Văn Giảng, tự Đào Thanh Giảng, sanh năm 1875 tại làng Hiệp Ninh, tỉnh Tây Ninh. Tổ phụ của cụ gốc miền Trung, di dân vào tỉnh Tây Ninh giữa thế kỷ 19. Gia đình cụ làm nghề nông.  Sau khi đậu tiểu học, cụ được học bổng đi học trường Hậu Bổ (Sài Gòn). Ra trường, cụ được bổ đi dạy học ở trường Đất Hộ, tỉnh Gia Định. Sau vài năm, cụ được bổ về nguyên quán là Tây Ninh. Lúc cụ làm thầy nhứt trường tiểu học Tây Ninh, gia đình cụ lãnh nuôi học trò có học bổng nhà nước tại nhà. Trong số học trò ngụ cùng gia đình của cụ năm xưa, có Thủ Tướng Nguyễn Văn Tâm, Đức Hộ Pháp Phạm Công Tắc, Giáo Sư Võ Thành Cứ… Cụ về hưu năm 60 tuổi. Đức Quốc Trưởng Bảo Đại ân thưởng cho cụ Bảo Quốc Huân Chương Đệ Tứ hạng, năm 1953, để vinh danh cụ, một đời cống hiến cho công tác giáo dục tại tỉnh Tây Ninh.

 

Cụ có 13 người con, nay mất hết, chỉ còn ba người con gái ở tuổi bát và cửu tuần, một sống tại Việt nam, một tại Canada, một tại Hoa Kỳ. Hai người con trai của cụ, là ông Trần Văn

Mẩn và Trần Văn Sen, con gái là bà Trần Thị Tuất và chồng là ông Nguyễn Văn Mạnh, con dâu là bà Lê Thị Bình tiếp nối công tác giáo dục của cụ tại tỉnh Tây Ninh.

Năm 1953, lúc đang học lớp nhì tại trường tiểu học tỉnh lỵ Tây Ninh, tôi may mắn được thầy hướng dẫn tham dự buổi lễ gắn Bảo Quốc Huân Chương cho cụ. Buổi lễ diễn ra đã 55 năm rồi, nhưng ý nghĩa và sự long trọng của nó vẫn còn in đậm trong ký ức tôi. Năm ấy, tôi lên 10 tuổi, là một học trò nhà quê, cùng với các học trò khác tại trường tiểu học tỉnh lỵ, đứng chen chúc với dân chúng ở hai bên đường, từ tòa bố chạy xuống ngả tư chợ cũ để chờ đợi nghinh đón phái đoàn Thủ Tướng Nguyễn Văn Tâm. Tôi còn nhớ, cụ đốc Giảng đạo mạo và uy nghi ngồi trên chiếc xe xích lô đạp. Cụ mặc áo dài gấm màu xanh dương. Hai bên đường đông dầy dân chúng và học trò đang háo hức chờ đón phái đoàn.

 Sau 55 năm, tôi có dịp biết thêm đôi điều về thời niên thiếu của cụ. Anh Tiểu Tử Võ Hoài Nam, con trai giáo sư Võ Thành Cứ, cư ngụ tại Pháp, và anh Trần Anh Dũng, cháu nội cụ, cư ngụ tại Hoa Kỳ, kể: “Cụ Đốc Giảng và học trò là Võ Thành Cứ đều xuất thân từ gia đình nghèo. Cụ Đốc Giảng thì chăn trâu đến năm 12 tuổi mới được đi học thế cho con một gia đình giàu có trong làng. Giáo sư Cứ thì gia đình nghèo đến đổi không có tiền mua dầu thắp đèn để học bài. Giáo sư Cứ đọc truyện mướn. Các bà không biết đọc, nhưng lại thích truyện tàu nên mướn ông đọc. Họ nghe một lúc thì ngủ thiếp đi. Ông Cứ lợi dụng có đèn, đem bài ra học”. Ý chí cầu tiến và chăm chỉ học hành của hai vị rất đáng đề cao. Gương cần mẩn, chăm chỉ của người học trò nghèo khiến tôi ngưỡng mộ vô ngần. Tôi tự nghĩ, bản thân mình cũng xuất thân từ gia đình nông dân nghèo khổ, đồng cảnh ngộ vất vả, nên rất khâm phục sự phấn đấu vươn lên của hai vị.

Cụ Trần văn Giảng và hai môn sanh là Đức Hộ Pháp
Phạm công Tắc & Thủ Tướng Nguyễn văn Tâm trong ngày lễ gắn huy chương

 Ngoài ra, Cụ Đốc còn thương học trò, tận tâm giáo huấn, khiến cho học trò kính yêu cụ như đấng từ phụ. Thật vậy, gương học trò biết ơn thầy và tinh thần “Tôn Sư Trọng Đạo” của các

môn đệ của cụ là gương sáng cho hậu thế. Trong bối cảnh đạo đức suy đồi ở trong nước, còn tại hải ngoại, người Việt đua đòi chạy theo nền văn hóa trọng vật chất, nên việc nhắc lại gương đạo đức của người xưa để duy trì và bảo tồn nền văn hóa cổ truyền cao đẹp của dân Việt là cần thiết.

 
Sau đây, xin quay về dĩ vãng của 55 năm trước để theo dõi buổi lễ gắn Bảo Quốc Huân Chương cho cụ. Trích bản tin của Nha Thông Tin Nam Phần năm 1953, như sau:

 “Ngày 18-8-53, tỉnh Tây Ninh lại lộng lẫy với những đường phố rực rỡ quốc kỳ, nỗi hẳn lên giữa cảnh núi rừng hùng vĩ, để hớn hở tiếp nghinh Ngài Thủ Tướng Chánh Phủ Việt Nam…

Hôm nay, đồng bào Tây Ninh tổ chức một cuộc tiếp đón Ngài Thủ Tướng rất nồng nhiệt, vì mọi người đều hay tin rằng“y cẩm vinh qui” - đây là một câu trên biểu ngữ của dân chúng.

 Ngài Thủ Tướng về tỉnh nhà để gắn huy chương cho cụ Trần Văn Giảng, thầy học cũ của Ngài. Cụ Trần Văn Giảng không lạ gì với mọi giới trong tỉnh Tây Ninh, những người trọng tuổi trong tỉnh này phần nhiều là môn sanh của Cụ Giảng, và những thiếu niên hiện nay cũng phần nhiều đều là học trò của các môn đệ của Cụ ngày xưa.

 Ngoài các thường dân theo Phật Giáo và Thiên Chúa Giáo, hôm nay đồng bào Cao Đài Giáo dự cuộc tiếp đón Ngài Thủ Tướng cũng rất đông, vì chính Đức Hộ Pháp Phạm Công Tắc cũng là một cựu môn sanh của Cụ Giảng…

Sau đấy, ông Tỉnh Trưởng Tây Ninh đọc một bài diễn văn tỏ nỗi hân hoan của dân chúng Tây Ninh được đón tiếp Ngài Thủ Tướng Nguyễn Văn Tâm:

 

“Thưa Ngài Thủ Tướng,

 Từ ngày có tin Ngài về viếng tỉnh nhà để gắn Bảo Quốc Huân Chương cho ông Thầy cũ, thì cả Tây Ninh ai ai cũng hân hoan nô nức sửa soạn đón tiếp đứa con cưng của tỉnh nhà, vị anh hùng của dân tộc…

Tôi còn nhớ rõ rệt câu Ngài đã dặn tôi, lúc tôi được lịnh đổi đi Tây Ninh:

 “Ở trển tôi còn một ông Thầy tuổi trọng, thương tôi như con đẻ, và tôi tôn kính như cha già. Ông lên trển tôi gởi gấm thầy tôi.”

Câu nói đã làm cho tôi vô cùng cảm động.

 Rồi hôm được tin Ngài lên gắn huy chương cho Cụ Trần đại-nhơn, tôi có đến viếng Đức Giáo Chủ Đại Đạo Cao Đài, Ngài mừng rỡ mà rằng:

 “Tôi tính chúng tôi, học trò cũ của Thầy, sẽ ra áo kẻ củi người nồi, nấu mừng Thầy chúng tôi một buổi tiệc thân mật.”

 Quí hóa thay những lời châu ngọc. Trọn nghĩa với Thầy, trọn đạo với nước, một dân tộc như thế không thể suy vong.

 

Đức Hộ Pháp Phạm công Tắc chúc mừng thầy cũ

Hôm vừa đáo nhậm tỉnh Tây Ninh, tôi có thốt rằng tôi rất hân hoan mà được phụng sự đồng bào một tỉnh tuy nghèo tiền mà rất giàu tinh thần và đạo đức. Thật quả không sai...

Kế đến là giáo sư Võ Thành Cứ, cũng là học trò của Cụ Giảng, nối tiếp ca ngợi sự nghiệp “lập công” vẻ vang của bậc thầy cũ. Ông nói:

 Đức Hộ Pháp Phạm Công Tắc chúc mừng thầy học cũ

 Xét về thuyết “Tam lập” của Nho Gia, Thầy không lập đức, Thầy không lập ngôn. Thầy chỉ lập công thôi, mà lập công một cách rở ràng, hiển hách. Lập công, không phải như các võ tướng ra tài thao lược trên bãi chiến trường, cốt xây dựng sự nghiệp trên đống thây tử sĩ. Thầy lập công bằng trí não, bằng tâm can.

 Trót 40 năm trời đăng đẳng, chẳng hề lui bước trước những trở lực của nghề nghiệp thanh cao, Thầy un đúc, dồi mài, rèn luyện bao nhiêu thế hệ thanh niên cho nên người hữu dụng. Nhờ sức tận tụy của Thầy mà xứ sở đã được lắm bộ óc kinh luân, nhiều bực thông minh tài tuấn. Gần nửa thế kỷ cần lao, hao hơi, mệt trí nhọc lòng, Thầy đem lại cho quê nhà bao nhiêu cán bộ hữu danh trên các ngành hoạt động…

 Thầy đã tận tâm với chức nghiệp và lập nhiều công trạng với xứ sở. Chỉ có thế thôi. Chính cũng vì thế mà chúng con hôm nay quanh quẩn bên Thầy, lòng tràn ngập một niềm vui sướng thanh khiết. Thầy rất xứng đáng với sự tôn sùng của chúng con. Đối với thế nhơn, chúng con hết sức tự đắc mỗi khi nhìn nhận là: môn đồ của cụ TRẦN VĂN GIẢNG, của bực “LINH SƠN PHU TỬ” vậy.”                                  Rất muốn đáp từ, song vì tuổi cao, sức yếu, cụ Giảng ngỏ lời để cho trưởng nam của cụ là ông Trần Văn Mẩn, Giám Đốc trường Tây Ninh đọc diễn từ tỏ lòng tri ân Đức Quốc Trưởng và cám ơn các quan khách. Cụ nói:

   “Tôi rất hân hạnh được tiếp rước quí Ngài chẳng nệ công lao tề tựu rất đông đủ tại tệ xá của tôi mà mừng cho tôi được Đức Quốc Trưởng ban tứ đẳng Bảo Quốc Huân Chương và được Ngài Thủ Tướng phế thì giờ quí báu đến gắn khuê bài cho tôi.

 Tôi thành thật thâm cảm ơn của Đức Quốc Trưởng, Ngài Thủ Tướng có lòng quảng đại xin đặc ân ấy cho tôi, và quí Quan. Tôi rất cảm động là vì hôm nay, là ngày rất vinh diệu cho đời sống của tôi là một giáo học, Thanh Tra hàng tỉnh, hồi hưu.

 

Vinh diệu bao nhiêu, tôi càng thêm cảm động, vì nhờ toàn cả học trò cựu của tôi, nhờ công lao cực nhọc, tôi đã rèn đúc từ thuở thơ ấu, đến sau nhờ phước đức của Ông Bà, Cha Mẹ để lại và sự sáng suốt của các trò, nay cả thảy đã thành danh, làm cho sáng lạn rực rở xứ Tây Ninh là xứ nhỏ nhen, nghèo cực, rừng rú, mà được sanh biết bao nhiêu anh tài, đúng như lời của Ngài Thủ Tướng Nguyễn Văn Tâm đã nhắc trong ngày 9 tháng Giêng năm Quí Tỵ, nhơn dịp lễ kỷ niệm Quân Đội Cao Đài xuất chiến chống Cộng.”


 Đoạn bằng những lời lẽ rất cao quý, Cụ ngỏ lời huấn dụ các học trò cũ của cụ như sau:

 “Hỡi các trò yêu dấu,

Trong buổi chiều của thầy, sự vui mừng của thầy không làm sao tả cho đủ, khi thầy nhận thấy các trò có bổn tánh quí hóa nhớ ơn và luôn luôn tôn kính thầy...”(1)                                        

 Cụ quy tiên ngày 31 tháng bảy năm 1964, nhằm ngày 23 tháng 6 năm Giáp Thìn tại nhà riêng, số 82 đường Trần Hưng Đạo, tỉnh Tây Ninh. Thi hài cụ được liệm trong chiếc áo dài màu xanh dương do Đức Hộ Pháp Phạm Công Tắc kính tặng thầy học cũ trong buổi lễ gắn Bảo Quốc Huân Chương, theo lời trăn trối của cụ trước khi mất. Cụ được an táng trong ngôi nhà mồ tại thị xã Tây Ninh. Ngôi nhà mồ nầy do Đức Hộ Pháp Phạm Công Tắc giúp xây cất lúc sanh thời, theo mô hình giống như ngôi Báo Ân Từ tại chợ Long Hoa, gần Tòa Thánh Tây Ninh.

 “Ngoài sự cư tang báo hiếu của gia đình, một Ủy Ban cúng tế Thầy học do các môn sanh, đệ tử nam nữ hiện ở châu thành Tây Ninh được thành lập. Chánh tế là ông Phủ Trần Văn Giáo, niên trưởng trong các môn sanh, đệ tử…

 Thừa ủy nhiệm của các sư huynh, sư đệ, giáo sư Võ Thành Cứ đọc một bài điếu văn:

 “Thưa tôn sư,

Trong vòng ba mươi năm vừa qua, khi Thầy hồi hưu dưỡng lão, khi Thầy được ban thưởng Bảo Quốc Huân Chương, khi Chánh Quyền Quốc Gia ân tứ Huân Chương cho Thầy, khi ăn lễ bát tuần cho Thầy, từ bốn phương chúng con hân hoan kéo nhau về quây quần bên chơn Thầy, nâng cao chén quỳnh tương, hòa mình trong cảnh thân mật, vui tươi hoan lạc.

 Rồi… ngày hôm nay, cũng đám con tinh thần của Thầy, lại tề tựu về quê, không phải để chia vui với Thầy, mà lại khóc dâng từ phụ trở đầu về Núi.

 

Ôi! Ngọn hải đăng đã tắt, còn đâu nữa ánh sáng huy hoàng đe årọi nẻo, chỉ đàng cho đám môn sanh giữa khổ hãi mênh mông đầy sóng cuồng, gió loạn. Thầy ôi, chúng con đau đớn lắm.

Sinh thời, Thầy đã hiến thân cho nền giáo dục, đem cả tài cao, đức trọng hoàn thành sứ mạng thiêng liêng…

Sau 90 năm tạm trú chốn hồng trần, nợ đời đã trả sạch, Thầy trở bước về Tiên Cảnh, đáng lẽ chúng con nên vui mừng với anh linh Thầy, nhưng, kính Tôn Sư, ở cõi tạm nầy của nhơn loại đầy tình cảm, có đau đớn nào bằng cảnh sanh ly tử biệt.

 Từ đây, thể phách Thầy đã chôn chặt vào lòng đất, hình dạng Thầy vắng hẳn trên thế gian, chúng con đâu còn trông được đôi mắt hiền từ của Thầy, chúng con đâu còn nghe được giọng nói hiền lành của Thầy dùng để an ủi, khuyến khích, vổ về các con trong những ngày đen tối.

 Nhớ Thầy, chúng con chỉ có thấy linh sàng khói tỏa màn trắng treo cao, nhớ Thầy, chúng con chỉ trông vào cảnh cũ vắng bóng Thầy, mà lòng đau quặn thắt.

 Giờ đây, chúng con đành gạt lụy, thành tâm cầu nguyện cho anh linh Thầy được tiêu diêu miền Cực Lạc.

 Tôn sư  ôi! Chúng con xin vĩnh biệt. (2)

 Cựu Thủ Tướng Nguyễn Văn Tâm, cư ngụ tại Pháp, không thể về Việt Nam dự tang lễ của thầy được, nên làm bài thơ “Khóc Thầy”, như sau:

                “Được tin Thầy đã thoát ly trần

                Phách lạc hồn xiêu ruột tợ dần

                Dìu dắt tình sư cao vạn trượng

                Đền bồi nghĩa đệ nặng ngàn cân

                Tử phần luốn đợi ngày xum hiệp

                Tiên tục nào ngờ phút rẻ phân

                Giọt lụy chứa chan trời đất chứng

                Có chăng còn được thấy mồ phần?”

      Gương học trò biết ơn thầy của các môn đệ của cụ, so với người xưa, thật đặc biệt và trang trọng. Ông Carnot, một quan to của nước Pháp, chỉ tình cờ đi ngang qua trường xưa, nhân lúc rảnh việc, thấy thầy cũ đang dạy học, ghé vào thăm và chào hỏi. (3) Việc thăm viếng thầy cũ của ông Carnot chỉ là tình cờ, không được chuẩn bị chu đáo và tổ chức long trọng, mà có tính cách riêng lẽ. Tình thầy trò của các môn đệ đối với cụ Đốc Giảng trong ngày 18 tháng 8 năm 1953, nhân buổi lễ gắn Bảo Quốc Huân Chương, là sự tri ân thầy cũ, trong tinh thần “Tôn Sư Trọng Đạo”, được tổ chức quy củ, long trọng, tưng bừng của chánh quyền đương thời và tập thể môn đệ của cụ. Môn đệ của cụ, tuy đạt vinh hiển tột cùng trong xã hội, nhưng vẫn một lòng kính yêu và quý trọng cụ, như tình của con đối với cha: Đó là Thủ Tướng Chánh Phủ đương quyền, Đức Hộ Pháp của Đạo Cao Đài, và đông đủ các học trò cũ của cụ, nay đã là bác sĩ, giáo sư, kỹ sư, công thương kỹ nghệ gia, điền chủ…

 Tình cảm gắn bó và sự tôn kính của môn đệ đối với ân sư thật vô cùng cao quý: Trong thư phòng  của Đức Hộ Pháp Phạm Công Tắc tại Trí Huệ Cung vẫn còn treo hình cụ. Người cai quản Trí Huệ Cung cho biết, lúc sanh tiền, Đức Hộ Pháp cho biết đây là tấm hình của vị ân sư của Đức Hộ Pháp:

 Tình thương của cụ dành cho học trò bao la như cha mẹ thương con, nên môn đệ thương kính cụ như đấng sanh thành. Anh Tiểu Tử Võ Hoài Nam kể câu chuyện cụ tặng áo dài cho thân phụ anh, giáo sư Võ Thành Cứ, như sau: “Giáo sư Võ Thành Cứ là một trong các học trò thường gần gủi và thăm viếng cụ. Sau khi được học bổng đi học ở Sài Gòn, giáo sư Cứ tốt nghiệp, được bổ làm thầy giáo. Trước ngày đi nhậm

chức, giáo sư Cứ về Tây Ninh thăm và từ giả thầy cũ. Cụ vui mừng dặn dò mọi điều cần thiết, và cũng không quên hỏi thăm nơi ăn, chốn ở và áo quần có đầy đủ không? Lúc ấy, thời buổi khó khăn, hàng vải khan hiếm. Giáo sư Cứ thú thật không có được cái áo dài tươm tất để đi dạy học. Cụ đốc liền gọi bà đốc mang chiếc áo dài còn mới của cụ để sửa lại cho giáo sư Cứ, vì cụ đốc thì ốm và cao, còn giáo sư Cứ chỉ đứng ngang vai của cụ. Giáo sư Cứ biết cụ đốc cũng chỉ có vỏn vẹn hai cái áo dài, nên giáo sư Cứ năn nỉ cụ đốc hết sức, chỉ dám nhận cái áo cũ, để cụ đốc có áo thay đổi mà đi dạy học.”

 

Hình cụ Đốc Trần văn Giảng được treo trong thư phòng Đức Hộ Pháp Phạm công Tắc, tại Trí Huệ Cung Tây Ninh

Cụ Đốc Giảng, trong lúc sanh thời, đã được hạnh phúc nhìn thấy môn đệ yêu dấu của mình “công thành, danh toại”. Cụ hảnh diện nhận lãnh Bảo Quốc Huân Chương do Đức Quốc Trưởng Bảo Đại ban thưởng, để vinh danh một nhà giáo cống hiến suốt cuộc đời cho ngành giáo dục, và đào tạo những môn đệ ưu tú. Cụ có lẽ cũng mãn nguyện khi nhìn thấy thành tích của môn đệ, và nhất là, dù đã đạt địa vị cao quý trong xã hội, nhưng môn đệ của cụ vẫn một lòng tôn kính và biết ơn cụ. Đây là tấm gương sáng của nền đạo đức cổ truyền, tinh thần “Tôn Sư Trọng Đạo” của người xưa, đáng lưu lại cho hậu thế. Đây cũng là chứng minh sự thành công của một nền giáo dục thấm nhuần đạo đức cổ truyền.

 Sydney, thứ bảy, ngày 15 tháng 11 năm 2008

 
(Ngưồn: Tập San Thế Đạo số 45)

--------------------------------------------------------------------------

Tài liệu tham khảo:

 1.Bản tin của Nha Thông Tin Nam Phần năm 1953, từ trang 1 đến trang 24.

 2.Cụ Trần Văn Giảng, nhà mô phạm lão thành được suy tôn là bậc: “Linh Sơn Phu Tử”, Tây Ninh Xưa và Nay, Huỳnh Minh, loại sách sưu khảo do tác giả xuất bản năm 1972, các trang 119-126.

 3.Học trò biết ơn thầy, Quốc Văn Giáo Khoa Thư, Sách nầy do Nha Học Chính Đông Pháp giao cho các ông Trần Trọng Kim, Nguyễn Văn Ngọc, Đặng Đình Phúc, Đỗ Thận soạn, Nha Học Chính Đông Pháp xuất bản năm 1953, in lần thứ 10, trang 53.

 

 

 

 

 

 

Thứ Hai, 5 tháng 10, 2020

Có 3 lý do để Tổng thống Trump có thể bình phục hoàn toàn


 image

Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump vào ngày 1/10

 

Bà Qanta Ahmed cũng cho biết, ông Trump vào viện không phải vì tình hình bệnh tật trở nên xấu, mà vì vai trò tổng thống quan trọng của ông.


image

(Dr. Qanta Ahmed: Trump COVID-19 hospitalization doesn’t mean he’s seriously ill — I expect his full recovery)


Vào ngày 2/10, Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump đã tweet để xác nhận ông và Đệ nhất phu nhân Melania Trump đều đã dương tính với virus viêm phổi Vũ Hán (SARS Cov 2). Bác sĩ chuyên khoa phổi kiêm bác sĩ chăm sóc đặc biệt Qanta Ahmed đã đăng một bài báo trên Fox News nêu ra 3 lý do khiến Tổng thống Trump có thể bình phục hoàn toàn.

 

Trong một cuộc phỏng vấn với “Fox & Friends” vào sáng 3/10 theo giờ địa phương Hoa Kỳ, Tiến sĩ Qanta Ahmed tuyên bố rằng sau khi kết quả xét nghiệm vi rút viêm phổi ở Vũ Hán là dương tính, ông Trump đã hết sức thận trọng xem xét. Quyết định nhập viên ngay lập tức của ông vào tối ngày 2/10 (theo giờ Mỹ) để điều trị là sáng suốt. Bà cho rằng Trump vào viện không có nghĩa là ông ấy đang ốm nặng: “Không ai có thể kết luận rằng ông ấy đang ốm nặng vào lúc này”.


Là một bác sĩ chuyên khoa phổi và bác sĩ chăm sóc đặc biệt, Qanta Ahmed đã điều trị cho các bệnh nhân được chẩn đoán mắc bệnh viêm phổi Vũ Hán tại Bệnh viện Y tế Langone, Đại học New York. Bà cũng biết rằng các triệu chứng của bệnh do virus này gây ra có thể rất nghiêm trọng, thậm chí gây ra tử vong, nhưng quan trọng hơn, đại đa số bệnh nhân bị viêm phổi Vũ Hán đều có thể khỏi bệnh.

 

Hiện tại, số bệnh nhân viêm phổi Vũ Hán ở Hoa Kỳ đã được xác nhận tử vong là gần 210.000 người, và đã có hơn 7,3 triệu bệnh nhân được xác nhận trên toàn quốc, và hầu hết họ đã bình phục hoàn toàn.

 

Qanta Ahmed nói rằng bà chân thành cầu nguyện rằng Tổng thống Trump và Đệ nhất phu nhân Melania sẽ bình phục hoàn toàn. Theo các bản tin và tuyên bố của Tòa Bạch Ốc, lý do chính khiến Tổng thống Trump phải nhập viện là bởi trách nhiệm của một nhà lãnh đạo quốc gia là rất lớn, không phải vì bệnh tật của tổng thống. Tất cả các biện pháp phòng ngừa phải được thực hiện đối với ông và Trung tâm Y tế Quân đội Walter Reed có thể cung cấp tất cả các dịch vụ y tế tốt nhất tại Hoa Kỳ.


image


Bà Qanta Ahmed cho biết, mặc dù Tổng thống Trump hơi thừa cân và đã bước qua tuổi 74 nhưng có 3 lý do để ông có thể bình phục hoàn toàn. Thứ nhất, do ông thường xuyên thực hiện xét nghiệm virus viêm phổi Vũ Hán nên lần này Tổng thống Trump đã phát hiện ra tình trạng dương tính rất sớm. Thứ hai, Tổng thống Trump có quyền được điều trị y tế và thử nghiệm đặc biệt, bao gồm cả việc sử dụng dược phẩm Regeneron. Thứ ba, trước khi xét nghiệm dương tính với virus viêm phổi Vũ Hán, Tổng thống Trump có sức khỏe rất tốt.

 

image

 

Với tư cách là tổng thống, ông Trump được tiếp cận với những bộ óc y tế giỏi nhất trên toàn quốc về các bệnh truyền nhiễm, phổi và miễn dịch học. “Chúng ta hoàn toàn có thể chắc chắn rằng nồng độ oxy trong máu của tổng thống đang được đánh giá dễ dàng và thường xuyên hoặc có thể liên tục theo dõi, vì nhiều bệnh nhân COVID-19 bị tiến triển bệnh nặng dẫn tới mức oxy thấp ngay cả trước khi các triệu chứng trở nên rõ ràng. Nếu lưu lượng oxy trong máu của ông thấp, các đánh giá và phản ứng đưa ra sẽ kịp thời, cẩn thận”, bà Ahmed giải thích.

 

Ngoài ra, sức khỏe của Tổng thống Trump giờ đây cũng sẽ được hưởng lợi từ các kế hoạch có tầm nhìn xa của ông để chống lại dịch bệnh viêm phổi Vũ Hán, bao gồm “Warp Speed” – kế hoạch phát triển vắc-xin nhanh nhất trong lịch sử, sử dụng Đạo luật Sản xuất Quốc phòng để yêu cầu các công ty Mỹ sản xuất vật tư y tế để bảo vệ người Mỹ khỏi virus viêm phổi Vũ Hán; và tài trợ khổng lồ của chính phủ đã được đầu tư vào việc nghiên cứu, phát triển thuốc và vắc-xin viêm phổi Vũ Hán, bà Ahmed phân tích. 



By Qanta Ahmed