NGƯỜI
VIỆT TỊ NẠN MẤT ĐI MỘT NGƯỜI CON TRANH ĐẤU
Duy Văn Hà Đình Huy
Sáng nay,đến
Khu Hội Tù Nhân Chính Trị Bắc Cali để lo một vài việc cần thiết cho Câu lạc Bộ
Văn Nghệ cuối tuần. Đang ngồi nhâm nhi vài cụm cà phê đắng do Phó Chủ tịch Khu
Hội Cao Minh Trí khoản đãi và bàn một vài câu chuyện về Đặng Chí Bình một người
trẻ đã vượt biên qua Thái Lan và đã bị cảnh sát Thái bắt và đang ngồi tù. Nhiều
người nói Đặng Chí Bình đang bị cộng sản Việt Nam theo dõi và họ đã yêu cầu
Chính quyền Thái giải giao cho họ để di lý về Việt Nam, nhưng chính quyền Thái
không đồng ý với lời yêu cầu này, vì thế
Đặng Chí Bình được giam trong một phòng giam đặc biệt cùng với người da
trắng (trường hợp giam như vầy để tránh đi sự trà trộng của bọn sát thủ tình
báo Việt Cộng, có thể trà trộn giết đương sự). Có người cho rằng Đặng Chí Bình
đã được Cao Tị Nạn Chính Trị của Liên Họp Quốc phỏng vấn rồi, cơ may đi định cư
nước ngoài một ngày gần đây.
Trong khi
bàn tán sôi nổi, thì Thông Tín Viên Nghê Lữ cũng đến tham gia vào cuộc chính
đàm. Thông Tín Viên Nghê Lữ nói rằng ông ta vừa nói chuyện với Đặng Chí Hùng.
Hiện Đặng Chí Hùng vẫn bình yên và vẫn lạc quan, hy vọng sẽ có cơ may tị nạn
chính trị. Đồng lúc tiếng chuông điện thoại reo,Thông Tín Viên Nghê Lữ bắt
phone, với một giọng nói “ nheo nhéo” mọi người xung quanh nghe không rõ, nhưng
mọi người đều thấy sắc mặt của Nghê Lữ như có đều gì ngạc nhiên lắm. Cái gì?
Tại sao? Và chết Hồi nào? Tiếng hỏi của Thông Tín Viên Nghê Lữ với người trong
điện thoại.
Buông
điện thoại Nghê Lữ nói là đài SBTN cho
biết Nhạc sĩ Việt Dzũng vừa qua đời tại bệnh viện, qua cơn trụy tim.Mọi người
đều tiếc thương cho người nhạc sĩ tài
hoa và là một người con của cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản, chiến đấu và
tranh đấu cho một nước Việt Nam tự do không cộng sản
Được biết
nhạc sĩ Việt Dzũng sinh năm 1958 tại Sài Gòn,
một thời học Trường Trung học Lasan Taberd nơi ông bắt đầu biểu hiện khiếu âm
nhạc. Năm 1975 ông vượt biên tỵ nạn sang đến Singapore rồi sau sang Mỹ định cư, đến năm 1976 gia đình mới
sang cùng đoàn tụ.[1] Ngay những năm đầu tiên tại Mỹ ông đã
sáng tác và thắng giải Iowa Grand Ole Opry. Năm 1985 ông cho ra băng nhạc tiếng Anh Children of the Ocean qua sự hợp tác với một số nhạc sĩ Mỹ.
Đối với tân nhạc Việt Nam ở hải ngoại, ông đã sáng tác
một số bài nổi tiếng như "Một chút quà cho quê hương", "Lời kinh
đêm", "Tình ca cho Nguyễn Thị Sài Gòn". Album Một bông hồng cho người ngã ngựa sau khi ra mắt được đón nhận rất thành
công. Ông hợp tác với ca sĩ Nguyệt Ánh một thời gian, đi lưu diễn nhiều nơi ở
Mỹ, Úc, Nhật Bản, Âu châu hát lên những bản nhạc tranh đấu,
chống Cộng, mở đường cho phong trào Hưng ca ở hải ngoại.[1] Cũng vì việc đấu tranh chính trị mà cả
hai bị nhà cầm quyền tuyên án tử hình khiếm diện ở Việt Nam.[2] Việt Dzũng với bài "Một chút quà
cho quê hương" cùng với Nam Lộc (tác giả bài "Sài Gòn vĩnh
biệt") được nêu danh là một trong những tên tuổi chính của dòng nhạc Việt Nam hải ngoại.[3]
Ngoài
những bản nhạc gói ghém nỗi niềm ly hương và đấu tranh vốn là sở trường của
Việt Dzũng,[4] ông còn có những tác phẩm tình ca vui
trẻ như "Tình như cây cà rem",
"Có những cuộc tình không là trăm năm" hay uẩn ức như "Bên đời
hiu quạnh". Tổng cộng ông đã viết hơn 450 bài, một số ra mắt trong hai tập
nhạc Kinh Tỵ nạn và Lưu
vong khúc.[2]Năm
1990 Việt Dzũng lập hãng ra băng và đĩa nhạc mang tên Trung tâm Việt
Productions.[1]
Ngoài
hoạt động âm nhạc, Việt Dzũng còn có chân trong văn học, chủ bút nguyệt san Nhân chứng ở California.
Sau ông chuyển sang đóng góp cho đài phát thanh Little Saigon Radio bắt đầu từ năm 1993 làm phóng viên và xướng ngôn viên cho đài phát thanh tiếng Việt toàn
phần đầu tiên ở miền nam California.[1] Đến năm 1997 thì ông lập đài phát
thanh riêng là Radio Bolsa.
Đối với
các chương trình thâu hình thì Việt Dzũng cũng xuất hiện thường xuyên là MC của chương trình ca nhạc của Trung tâm Asia.
Dù ở lĩnh
vực nào ông từng xuất hiện trong những cuộc vận động chống Cộng. Ông luôn có
mặt và hỗ trợ cho các công cuộc đấu tranh vì dân chủ, nhân quyền cho dân tộc
Việt Nam. Ông luôn sát cánh cùng các đoàn thể trẻ tại Nam California (Hoa Kỳ)
như Thanh Sinh Phó Đức Chính, Thanh Niên Cờ Vàng. [5][6] đấu tranh cho nhân quyền trong nước, và ông cũng luôn vận động
cứu giúp thuyền nhân tỵ nạn. Năm 2010 ông được thượng nghị
sĩ tiểu bang California Lou Correa trao giải "Community Heroes"
vì 20 năm hoạt động đóng góp cho cộng đồng.
Với
người viết bài này, thì nhạc sĩ Việt Dzũng như là một người em trong nghệ thuật
và trong tranh đấu chống độc tài cộng sản, mà Việt Dzũng đã biểu hiện trong thời
gian lưu vong nơi hải ngoại. Người viết tuy là vai anh vì lớn tuổi hơn,nhưng
trong tâm hồn lúc nào cũng ngưỡng mộ người em Việt Dzũng và xem người như là ngọn
đuốc biểu tượng cho sự đấu tranh bền bỉ để đưa đến chiến thắng mai hậu.
Hiện
cái ác,độc tài vẫn còn,cộng sản Việt Nam vẫn còn đè đầu cỡi cổ người dân Việt
Nam,thì người tị nạn cộng sản vẫn còn tranh đấu như lời kinh tị nạn và lưu vong
khúc mà Việt Dzũng đã và đang để lại cho mọi người muốn có dân chủ tự do cho nước
nhà là phải tranh đấu đến cùng,với bằng mọi hình thức.
Hôm
nay,Việt Dzũng không còn nữa, những kỹ niệm người viết và Việt Dzũng tự nhiên gợi
nhớ và thoáng qua trong bổng chốc, nhưng một bổng chốc thật có ý nghĩa lịch sử
đấu tranh qua những lần xuống đường , biểu tình trên mọi khắp đất nước Hoa Kỳ mỗi
khi có bọn cán bộ cộng sản, hoặc của những phái đoàn thương mại cũng như văn
công của cộng sản đến.
Nhưng
thôi! Việt Dzũng người hãy nằm xuống và hãy yên nghĩ đi! Người đừng bận tâm
trên cõi đời này nữa. Cuộc chiến đấu này sẽ còn mãi mãi và nhiều người khác sẽ
noi gương của người đứng lên nhiều hơn nữa theo hoài bảo của người tranh đấu đến
thắng lợi cuối cùng.
Dòng
cuối người viết bài này, kính nguyện cầu cho hương hồn của người sớm phiêu diêu
nơi miền tiên cảnh và không quên phù hộ cho công cuộc tranh đấu cho nước Việt
Nam sớm có tự do nhân quyền.
Duy Văn Hà
Đình Huy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét